Chuyện đồng chí Larry Hillblom

Kỳ1
Apr 11, 2012 10:05
Đồng chí Larry Hillblom đã tịch cách đây 17 năm vì tai nạn máy bay và mất xác trên biển Thái Bình Dương. Chuyện chả có gì đáng nói, nhưng vì lúc đó đồng chí là giám đốc hãng chuyển phát nhanh DHL với tổng tài sản cỡ hơn tỷ đô. Hơn thế, đồng chí lại là người có một mớ con rơi ở một số nước mà đồng chí từng đi qua.
Với VN, đồng chí là nhà đầu tư nước ngoài tiên phong bỏ vốn vào khách sạn Novotel và xây sân golf Phan Thiết. Cũng trong thời gian mần ăn ở đây, đồng chí đã để lại một đứa con rơi tên là Nguyễn Bé Lory, người được thừa kế gia tài hàng chục triệu USD.
Tuần trước Nguyễn Bé Lory cùng mẹ là Nguyễn Thị Bé từ Mỹ về thăm gia đình ở tỉnh Bình Thuận thì một lần nữa, chuyện về Nguyễn Bé Lory lại là đề tài nóng hổi. Chuyện không chỉ thuần túy về mặt tình ái mà hơn thế là câu chuyện pháp lý xung quanh quyền thừa kế rất đáng để suy ngẫm.
Đồng chí Larry Hillblom sinh năm 1943 ở California; quán triệt sâu sắc đường lối của Tiệc, và sự ưu việt của nền giáo dục XHCN, đồng chí đồng chí đã tốt nghiệp trường Luật – Đại học Berkeley. Năm 1969, Larry cùng hai người bạn là Adrian Dalsey và Robert Lynn, thành lập công ty chuyển phát nhanh, lấy chữ đầu của tên ba người ghép lại, thành DHL.
Thoạt đầu, DHL dùng máy bay, giao nhận thư tín, các loại giấy tờ, vận đơn của tàu biển đến những cảng, nơi tàu sẽ cập bến. Khi tàu đến, việc bốc dỡ hàng hóa diễn ra rất nhanh gọn bởi lẽ mọi thủ tục đã được hoàn tất từ trước rồi.
Dần dà, DHL trở thành hãng chuyển phát nhanh lớn và nổi tiếng nhất hành tinh với đủ chủng loại – từ cây kim may quần áo đến chiếc xe ủi đất. Bên cạnh đó, DHL cũng là hãng duy nhất có tuyến giao nhận ở Cuba và Bắc Hàn.
Ước tính, vào thời điểm trước khi Hillblom chết, tài sản của DHL vào khoảng 5,7 tỉ USD, bao gồm 420 máy bay chở hàng, hơn 100 tàu biển, 76.200 xe vận tải, 450 kho hàng  cùng các bất động sản khác. Trong đó, phần của Hillblom chừng 1,6 tỉ. Với 285 nghìn nhân viên làm việc tại 222 chi nhánh trên toàn thế giới. Mỗi năm, DHL vận chuyển khoảng 1,5 tỉ chuyến hàng.
Đồng chí là một người đam mê máy bay, và đặc biệt, rất thích bay với các loại máy bay cổ điển. Sau những năm 80, khi sự thành công đã lên đến đỉnh cao, đ/c Hillblom bỗng quyết định tôn thờ chủ nghĩa độc thân và quan hệ với phụ nữ theo kiểu mua lẻ, “bóc bánh trả tiền”. Cách sống ấy được những cộng sự và luật sư riêng của đồng chí giữ bí mật. Chỉ sau khi Hillblom chết, cuộc chiến giành quyền thừa kế giữa những đứa con rơi nổ ra, người ta mới biết đ/c Hillblom có cả một chuỗi mai mối ở các nước mà đồng chí đã từng lưu lạc, chuyên cung cấp cho đồng chí những cô gái còn trinh trắng.
Hầu hết những cô này là bồi bàn, hoặc phục vụ trong những quán bar. Thông thường, đ/c Hillblom chỉ quan hệ với mỗi cô trong vòng vài tuần. Sau đó, đ/c cho họ một ít tiền, vài món quà rồi… thay cô khác theo chính sách luân chuyển cán bộ một cách thật thà.
Năm 1982, đ/c Hillblom chuyển đến sống ở đảo Saipan, thủ phủ của quần đảo Mariana, là vùng lãnh thổ thuộc Mỹ nằm ở phía đông Philippine. Tại đây, đ/c trực tiếp điều hành các thương vụ kinh doanh tại quần đảo Hawaii, Philippines. Riêng tại Việt Nam, Hillblom bỏ ra 40 triệu USD để đầu tư cải tạo, nâng cấp khách sạn Palace, Đà Lạt.
Việc đầu tư phải thông qua một công ty của một nước thứ ba vì thời điểm ấy, Mỹ vẫn thi hành lệnh cấm vận với Việt Nam. Cũng chính vì Mỹ quốc chưa dỡ bỏ lệnh cấm vận nên khách sạn của đ/c đìu hiu, hoạt động lay lắt một thời gian rồi phải đóng cửa.
Như đã nói ở trên, đ/c Hillblom có máu say mê các loại máy bay du lịch. Ngoài mấy chiếc Cessna 4 chỗ ngồi, Beachcraft 8 chỗ ngồi, đ/c còn sở hữu một chiếc thủy phi cơ kiểu Catalina, mà đ/c đặt tên là “Seabee” (ong biển).
Chính chiếc thủy phi cơ này đã vùi đ/c Hillblom cùng một người bạn và viên phi công xuống vùng biển Anatahan vào ngày 21/5/1995, khi đồng chí trên đường từ Saipan đến đảo Pagan để xem núi lửa phun cho thỏa chí tò mò. Vì thời tiết quá xấu nên đ/c phải quay về, nhưng đ/c đã không về đến nhà mà là về với đáy đại dương. Tìm kiếm suốt một tuần lễ, nhân viên cứu hộ chỉ vớt được xác bạn đ/c và viên phi công. Còn đ/c Hillblom thì mãi mãi biến mất.
(Còn tiếp- tổng hợp từ các nguồn)
Kỳ2: Đ/c Hillblom và những đứa con rơi
Apr 12, 2012 5:01 PM
Năm 1982, khi bắt đầu đến đảo Saipan sinh sống, ở tuổi 40, đ/c Hillblom đột ngột viết… di chúc. Trong di chúc, đ/c để lại toàn bộ tài sản cho Trường đại học UC – San Francisco, California, và tuyệt nhiên không hề có một dòng chữ nào nói về những đứa con rơi ở phần thừa kế.
Ngay cả mẹ đồng chí là bà Helen Anderson cùng hai người anh, em ruột, tên là Grant Anderson và Terry Hillblom cũng được đ/c cho… đi tàu suốt! Tuy nhiên, theo luật  Saipan – là nơi Hillblom đăng ký thường trú, thì những đứa con sinh ra sau khi viết di chúc, vẫn có quyền thừa hưởng tài sản của người cha.
Vì vậy, lúc thông tin về cái chết của Hillblom được công bố, có nhiều cô gái ở nhiều nước đã lên tiếng, rằng đồng chí này là cha của con mình. Mẹ cháu bé Mercedita Felliciano cho biết, cô đã bán trinh cho Hillblom với giá 2.200 USD, và kết quả là sự ra đời của đứa con gái.
Mẹ một bé trai khác – tên là Jellian Cuatero cũng khẳng định trong một lần đến quán bar nơi cô làm việc ở Philippines, Hillblom – thông qua một “má mì”, đã ngủ với cô ba đêm, thù lao là một chiếc đồng hồ đeo tay bằng vàng và 1.500 USD.
Riêng cháu bé Junior Larry Hillblom ở đảo Guam thì đặc biệt hơn cả. Hillblom đã ở với mẹ cháu gần 4 tháng, rồi khi cô này có bầu, đ/c đã đồng ý cho cô lấy họ, tên Hillblom để đặt cho con.
Tổng cộng, có tất cả 8 bà mẹ, với 11 đứa con mà bà nào cũng quả quyết con mình là “thứ thiệt”. Thế nhưng, trong tất cả những cuộc tình chớp nhoáng ấy, Hillblom hầu như không bao giờ chụp hình chung với những cô gái mà đ/c đã từng ăn ở, cũng như sau khi chia tay, có lẽ do say sưa hoạt động cách mạng nên đ/c chẳng thư từ thăm hỏi gì nên tất cả các “bà mẹ” đều chỉ có thể chứng minh bằng… miệng mà thôi!
Chính cái mắc mứu này đã khiến giới luật sư được dịp hốt bạc và có thể nói, trong số hơn 200 luật sư ở Saipan, hầu như ông nào cũng dính dáng đến vụ kiện đòi tiền thừa kế.
Để có thể hưởng phần thừa kế, thì phải chứng minh đứa bé mang trong mình dòng máu của Hillblom bằng phương pháp xét nghiệm ADN. Thế nhưng, vì xác của Hillblom không được tìm thấy, nên không thể lấy mẫu tế bào của đ/c này để làm xét nghiệm.
Điều đáng ngạc nhiên là một tuần sau khi Hillblom chết, căn nhà của đ/c ở Saipan đã được ai đó lau chùi rất sạch sẽ. Ngay cả bồn tắm – là nơi có thể tìm thấy những mẩu tóc của Hillblom để phân tích ADN, cũng được rửa bằng axít muriatic (là loại axít có tác dụng phân hủy nhanh chóng tế bào sừng như tóc, lông, móng tay).
Hai chiếc ôtô du lịch của Hillblom cũng thế – nghĩa là được tẩy rửa từ trong ra ngoài. Riêng những vật dụng cá nhân như lược, dao cạo râu, quần áo, bàn chải đánh răng… của Hillblom, lại được chôn trong khu vườn phía sau nhà. Và khi tìm ra, thì chúng không còn phục vụ cho việc xét nghiệm được nữa.
Có giả thuyết nói rằng, do con rơi con rớt nhiều quá, sợ sau này khi Hillblom chết, chúng sẽ tranh nhau gia tài của ông, nên Hillblom đã âm thầm dặn dò một số cộng sự thân tín, rằng nếu chẳng may tịch sớm, thì tất cả những gì có thể giúp cho những đứa con rơi chứng minh được, nó là con của đ/c phải tiêu hủy hết.
Lại có giả thuyết nói, Trường đại học UC San Francisco sợ… mất phần vì phải chia năm sẻ bảy, nên đã mua chuộc những người giúp việc trong nhà, để họ xóa bỏ mọi dấu tích của đ/c Hillblom. Tuy nhiên, vì đ/c Hillblom đã hy sinh, mà người chết thì không nói nên giả thuyết mãi mãi vẫn chỉ là giả thuyết mà thôi.
Giới luật sư quyết không chịu thua bởi lẽ nếu thắng kiện đòi thừa kế, thì họ là một trong những người vớ bẫm nhất. Thậm chí, họ còn trả tiền để điều tra xem túi đựng rác của nhà Hillblom là những túi nào, rồi thuê người ra bãi rác, bới tung lên, hòng kiếm một mẩu móng tay của Hillblom, cũng như dò hỏi những tiệm hớt tóc mà Hillblom hay lui tới, xem lần cuối cùng đ/c cắt tóc là lần nào.
Sau nhiều ngày mò mẫm, họ biết trước kia đ/c Hillblom từng bị tai nạn, và đã từng vào bệnh viện của Trường đại học UC San Francisco để cấy ghép da mặt. Qua nhiều lần thương thảo, Trường UC đồng ý cho họ tiến hành lấy mẫu ADN trên mẫu da mặt của Hillblom mà trường vẫn còn bảo quản, mặc dù điều này có thể khiến UC mất đi một phần tài sản mà Hillblom đã tặng cho trường nếu nó chứng minh được rằng Hillblom có con rơi. Bên cạnh đó, giới luật sư còn ra sức thuyết phục mẹ và anh, em của Hillblom cho họ lấy mẫu ADN nhưng đã bị từ chối.
Sau khi phân tích ADN từ mẩu da mặt được cho là của Hillblom, rồi đối chiếu với ADN của hai đứa bé là Jellian Cuartero và Junior Larry Hillblom, thì hóa ra nó lại không trùng khớp. Như vậy, một là mẩu da ấy không phải của Hillblom và hai là hai đứa bé kia, chẳng đứa nào là con rơi của ông tỉ phú.
Lần này, cánh luật sư phải nhờ đến một chuyên gia hàng đầu thế giới về di truyền là Giáo sư – tiến sĩ Brener, và ông đưa ra một giải pháp: Đó là so sánh ADN của những đứa bé – được cho là con rơi của Hillblom với nhau. Mặc dù những người phụ nữ đã từng chung chạ với Hillblom ở nhiều quốc gia khác nhau, nhưng nếu những đứa con của họ – là cùng một ông bố, thì ADN của nó cũng sẽ phải giống nhau.
Tất cả những việc ấy, đều không qua khỏi con mắt của bà Helen Anderson – là mẹ ruột Hillblom. Có lẽ sợ… mất phần – mặc dù thực tế thì trong di chúc, bà chả có phần gì –  cuối cùng bà Helen đồng ý cung cấp mẫu ADN của bà cho phòng xét nghiệm. Đổi lại, bà được 1 triệu USD cùng một ngôi biệt thự xây theo kiểu Pháp, trị giá cũng khoảng triệu rưỡi USD.
Kết quả cho thấy trong số hàng chục đứa “con rơi” đòi quyền thừa kế, thì chỉ 4 đứa là “con thật” của đồng chí Hillblom đáng kính. Đó là Jellian Cuartero, Mercedita Felliciano, Junior Larry Hillblom và Nguyễn Bé Lory.
(Còn tiếp- tổng hợp từ các nguồn)

Bình luận về bài viết này