Chỉ làm sói mới không bị tế thần(1,2,3)

Chỉ làm sói mới không bị tế thần – phần 1


Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017
Nguoibuongio

Trong cơn sóng gió của chính trường, hậu quả của cuộc thay đổi nhân sự cấp đại hội đảng 12, rất nhiều nhân vật đã phải ra đi để nhường chỗ cho lớp mới lên. Có những người ra đi trong sự yên lặng  bi tráng như thứ trưởng bộ quốc phòng đại tướng Đỗ Bá Tỵ, chuyển sang làm phó chủ tịch quốc hội, một chức vụ có danh mà không có thực mấy.

Những kẻ cứng đầù còn lại không chịu đầu hàng, đã phải hứng chịu những trận đòn tới tấp từ những kẻ lãnh đạo mới lên như Hồ Thị Kim Thoa thứ trưởng bộ công thương hay Nguyễn Quốc Khánh chủ tịch tập đoàn dầu khí Việt Nam ( PVN). Trong đó Hồ Thị Kim Thoa bị đánh tàn nhẫn hơn cả. Báo chí được bật đèn xanh soi rọi về tài sản của gia đình bà Hồ Thi Kim Thoa.
Lúc cơn sóng gió thanh tra bắt đầu nổi lên, Trịnh Xuân Thanh có hỏi trưởng ban tổ chức trung ương, uỷ viên Bộ Chính Trị Phạm Minh Chính.
– Tại sao việc của em đã thanh tra và kết luận rồi, giờ lại thanh tra.?
Chính trả lời đại ý rằng.
– Bây giờ thì sờ đến ai thì người nấy phải chịu thôi.
Câu trả lời của Phạm Minh Chính cho thấy rõ bản chất của thời thế. Quan chức nào bị sờ đến nếu không phải tội dính đến làm sai nguyên tắc đảng, có biểu hiện giàu bất chính, có dấu hiệu bổ nhiệm không đúng quy trình, thiếu trách nhiệm gây hậu quả….vân vân, hàng tỷ tội danh.
Từng có thời làm ở Đà Nẵng và cũng từng làm phó chủ tịch một tỉnh. Trịnh Xuân Thanh không lạ gì với nhiều trường hợp quan chức giàu và sở hữu tài sản khổng lồ. Bởi thế anh ta không phục tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và hệ thống đảng như ban bí thư, uỷ ban kiểm tra trung ương đã đối xử với anh ta theo cách tư thù cá nhân, nhỏ mọn…anh ta cho rằng quan chức như anh ta đầy rẫy như một đàn dê, và anh ta chỉ là một con dê tế thần cho cuộc thanh trừng ở tập đoàn dầu khí, ở bộ công thương.
Có lẽ tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và uỷ ban kiểm tra trung ương nên bổ sung những cán bộ có tài sản bất minh, những cán bộ không nằm trong nhóm dầu khí, bộ công thương vào danh sách thanh tra,  để dập tắt luận điệu so bì của Trịnh Xuân Thanh và dư luận. Nếu không, công cuộc xây dựng đảng của tổng bí thư chỉ là chiêu trò thanh toán phe nhóm như những gì dư luận đang sôi nổi bàn tán.
 Một trong những cán bộ đó là Huỳnh Đức Thơ, chủ tịch uỷ ban nhân dân thành phố Đà Nẵng bây giờ.
Vợ chồng Thơ  khi mới làm phó chủ tịch TP đã sở hữu hai thưả đất đắc địa liền nhau ở 65 Hàm Nghi trung tâm thành phố Đà Nẵng, nơi sầm uất nhất, tổng diện tích là 150 mét vuông. Tại khu này có nhiều nhà rao bán, có nhà diện tích hơn 100 mét vuông được rao với giá 12,5 tỷ đồng.
Mảnh thứ hai có diện tích 1021 mét vuông ở Điện Ngọc , Quảng Nam. Tức thuộc khu du lịch Hội An.
Mảnh thứ ba ở Hoà Quý thuộc quận Ngũ Hành Sơn, Đà Nẵng diện tích 310 mét. Đây là đất vàng phân lô. Vợ chồng Huỳnh Đức Thơ mua liền một lúc cả 3 lô.
Mảnh thứ 4 ở bãi biển Khuê Mỹ, Đà Nẵng diện tích 250 mét vuông.
Đây là những mảnh đất ở, có số đổ tên vợ chồng nhà Huỳnh Đức Thơ. Ngoài ra vợ chồng nhà quan chức đầu tỉnh này còn sở hữu đất trồng cây, nuôi tôm như.
3 héc ta đất trồng cây ở Hoà Khương, Hoà Vang, Đà Nẵng.
1,5 ha nuôi tôm ở Duy Xuyên, Quảng Nam.
Có cổ phiếu lớn ở công ty thép Dana Y từ năm 2007, công ty này cung cấp thép cho những công trình lớn ở miền trung, ví dụ như công trình cao tốc Đà Nẵng – Quảng Ngãi. Vợ chồng nhà Thơ còn có cổ phần ở 4 công ty sản xuất, kinh doanh khác
Trên đây là những tài sản chắc hẳn uỷ ban kiểm tra trung ương, ban tổ chức trung ương đảng nắm rõ. Bởi những thông số này nằm trong hồ sơ cán bộ của chủ tịch Huỳnh Đức Thơ. Những phần tài sản chìm của Huỳnh Đức Thơ sẽ được nói đến ở phần sau.
Nhìn những tài sản khổng lồ mà vợ chồng Huỳnh Đức Thơ có được, thử hỏi người dân sẽ nghĩ thế nào về giai cấp lãnh đạo. Để tạo một khối tài sản lớn như thế, một doanh nhân chân chính phải mất cả đời người chưa chắc đã có được phân nửa. Thế mà một cặp vợ chồng quan chức lại sở hữu dễ dàng như nhặt được. Cho dù là nhặt được đi nữa cũng mất rất nhiều thời gian và công sức, vậy thì cặp vợ chồng quan chức này lấy thời gian đâu ra để làm nhiệm vụ mà đảng và nhân dân giao phó cho họ chăm lo việc nước, việc dân.? Đặc biệt những bất động sản trên đều nằm ở những nơi đắc địa, đất vàng như khu buôn bán sầm uất, khu du lịch, khu nghỉ dưỡng….
 Vợ Huỳnh Đức Thơ là Nguyễn Thị Vân Anh, nhân viên kế toán của công ty cổ phần điện máy và phát triển công nghê, khi có những tài sản trên là lúc Thơ chỉ giữ chức giám đốc sở kế hoạch đầu tư thành phố Đà Nẵng.
 Từ đấy đến nay, khối tài sản của Thơ còn khủng khiếp hơn nhiều. Những dự án lớn liên quan đế Đà Nẵng đều phải nhận những công ty mà Thơ có cổ phần làm nhà thầu. Ví dụ như công trình cao tốc Đà Nẵng chỉ cần một cái thư gửi đến nhà thầu Nhật, lập tức các nhà thầu Nhật gật đầu chấp nhận chỉ định Dana Y là nhà thầu cung cấp thép cho công trình.
 Nếu đọ quy trình bổ nhiệm, tài sản lớn, lối sống tha hoá đạo đức, lý lịch bất minh thì Trịnh Xuân Thanh, Hồ Thị Kim Thoa so với Huỳnh Đức Thơ chỉ là con chim sáo đậu trên lưng con trâu. Thế nhưng Huỳnh Đức Thơ vẫn bình chân như vại, cả hai vợ chồng tung hoành thao túng như lãnh chúa miền Trung. Để lại bao điều tiếng xấu trong nhân dân.
 Ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng và ông thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cùng với ông chủ tịch nước Trần Đại Quang, bà chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân và các ban ngành khác của đảng, chế độ nghĩ sao về trường hợp chủ tịch thành phố Đà Nẵng  Huỳnh Đức Thơ.?
 Hay một lời thanh minh rằng những tài sản đó vợ chồng Thơ, Vân Anh đã đổ mồ hôi kinh doanh , lao động mà có. Nói thế khác nào tự bôi nhọ mình trong mắt dư luận. Đổ mồ hôi để có từng đấy tài sản thì còn lúc nào làm việc công chức. Chưa kể đến 19 điều đảng viên không được làm, ông Thơ đầu tư vào Dana Y, nhà thầu cao tốc tại địa phương ông làm chủ tịch phải nhận công ty ông có cổ phần làm đơn vị cung cấp. Như thế đã phạm phải điều cấm mà đảng viên, quan chức không được làm chưa.?
 Những vụ như Trịnh Xuân Thanh, Hồ Thi Kim Thoa đã khiến dân mất niềm tin vào chế độ. Tưởng rằng phanh phui ra xử lý sẽ được dư luận hoan nghênh là đảng bắt sâu, chống tham nhũng. Nhưng trái lại cơn hồ hởi, tin đảng của người dân chỉ ồ lên rồi tắt ngấm. Thay thế vào đó là sự chán chường, thất vọng khi thấy Trịnh Xuân Thanh trốn thoát và vụ xử lý vô tiền khoáng hậu đến vở chèo cũng không có là cách chức bộ trưởng đã về hưu Vũ Huy Hoàng.
 Nhưng người dân sẽ càng thất vọng hơn, khi họ biết rằng những kẻ bị xử lý vì không thuộc phe của tổng bí thư, thủ tướng. Còn những kẻ thuộc phe các ông tổng bí thư, thủ tướng như Huỳnh Đức Thơ thì dù to như con trâu cũng không bị làm sao. Những kẻ bị báo chí nêu ra, bị xử lý như Trịnh Xuân Thanh, Hồ Kim Thoa chỉ làm mất đi một góc niềm tin nhân dân vào chế độ. Những kẻ như Huỳnh Đức Thơ làm mất đi gấp bội vì còn đang tại chức. Nhưng cách xử lý người này, bỏ qua người kia của ông tổng bí thư đã làm mất nốt niềm tin còn lại của nhân dân vào chế độ.
 Xin đừng đổ tại cho thế lực thù địch xuyên tạc, những người dân thường đọc bài này có thể nói những tư liệu trên là bịa đặt, vì họ không có điều kiện tiếp cận với những thông tin trên.
Bài viết này dành cho những người đủ thầm quyền để biết thông tin trên là sự thật.
Sẽ là bất đắc dĩ nếu phải viết tiếp các phần 2, 3…trong lúc cuộc sống đang vật lộn bộn bề.

Chỉ làm sói mới không bị tế thần- phần 2

Thứ Hai, 13 tháng 3, 2017
Nguoibuongio

Huỳnh Đức Thơ vào lúc tranh tối, tranh sáng của Đà Nẵng đã có những bước nhảy vọt đáng ngờ. Nhân lúc Nguyễn Bá Thanh có dấu hiệu bị bệnh nặng, khiến ảnh hưởng của Nguyễn Bá Thanh ở Đà Nẵng giảm sút. Bí thư Đà Nẵng bấy giờ là Trần Thọ cấp tốc đôn Huỳnh Đức Thơ lên làm phó chủ tịch thành phố, trong khi chức này đã được quy hoạch trước cho những ứng cử viên khác.

Vào lúc Nguyễn Bá Thanh nằm hấp hối trên giường bệnh khi từ chữa chạy ở Mỹ không thành công về, bí thư Trần Thọ  triệu họp cấp tốc bất thường Hội Đồng Nhân Dân Thành Phố Đà Nẵng vào ngày 26 tháng 1 năm 2015 làm chủ tịch uỷ ban nhân dân thành phố Đà Nẵng vào buổi chiều. Ngay trước đó vào buổi sáng, Trần Thọ đã họp thành uỷ Đà Nẵng đưa Thơ lên làm phó bi thư Đà Nẵng. Chưa có trường hợp nào lên chức đặc biệt như Thơ, sáng phong làm phó bí thư thành uỷ, chiều làm chủ tịch thành phố Đà Nẵng.
Huỳnh Đức Thơ từ giám đốc sở nhảy lên làm phó chủ tịch, phó bi thư rồi chủ tịch tỉnh trong vòng chưa đầy một năm, chính xác là 9 tháng.
Nói về đầu tư mua chức, có lẽ tất cả quan chức cả nước Việt Nam đều ngả mũ chào quả xuống tiền táo bạo và đúng thời điểm của Thơ. Giữ chức giám đốc sở kế hoạch đầu tư, Thơ dùng ảnh hưởng, tác động của mình để  công ty thép Dana Ý mà Thơ có cổ phần, tăng trưởng 107% vào năm 2013.
Nhận thấy Trần Thọ sắp về hưu, Nguyễn Bá Thanh hấp hối. Huỳnh Đức Thơ đã mạnh dạn đầu tư tiền mua chức từ Trần Thọ. Đằng nào cũng về hưu, Trần Thọ nhận tiền của Thơ để đưa lên. Thọ vừa có tiền vừa cấy được vây cánh sau này. Bởi thế Thọ đã nhanh chóng bất chấp quy trình đưa Thơ lên vèo vèo đến chức chủ tịch uỷ ban nhân dân thành phố Đà Nẵng.
Lên đến chức Chủ tịch uỷ ban nhân dân thành phố Đà Nẵng , con cáo già Huỳnh Đức Thơ lặp lại bài bản cũ từ hồi làm giám đốc sở kế hoạch đầu tư. Đó là thu lại vốn bỏ ra và tích luỹ thêm tiền của, chuẩn bị cho bước tiếp theo leo cao hơn nữa.
Các chân rết trung thành của Thơ như Nguyễn Phước Sơn phó giám đốc sở kế hoạc đầu tư Đà Nẵng tiếp tục đi săm soi các nguồn tiền mang về  phần trăm cho Thơ. Mặt khác để kín kẽ khi giao dịch, Thơ dùng một đệ tử không nằm trong hệ thống quan chức là Lân Trắng ( số điện thoại 0903596985). Lân Trắng có nhiệm vụ tìm gặp những nhà đầu tư vào Đà Nẵng để gợi ý chung chi cho Thơ. Những nhà đầu tư nào chấp nhận, việc khó mấy cũng xong. Muốn xây lô, xây bao nhiêu tầng, thay đổi quy hoạch đều được hết, khi Lân Trắng đã nhận lời coi như chủ tịch Huỳnh Đức Thơ đã ký duyệt.
Công ty Thép Dana Ý dưới thời Thơ làm chủ tịch Đà Nẵng nhẹ nhàng được nhận làm nhà cung cấp chinh cho công trình đường cao tốc Đà Nẵng, Quảng Ngãi. Chỉ bằng cái thư gửi đến nhà thầu Nhật giới thiệu năng lực, nhà thầu Nhật đã dễ dàng chấp nhận cho công ty này làm nhà cung cấp thép cho công trình.
 Để chào mừng chức vụ chủ tịch, vài tháng sau Thơ tổ chức cho Đà Nẵng bắn pháo hoa ăn mừng ngày giải phóng Đà Nẵng, cũng là ăn mừng ngày chiến thắng vẻ vang của Thơ tại đây. Công ty Dana Ý là nhà tài trợ phí tổn bắn pháo hoa. Tự tay Thơ đã gửi thư cảm ơn công ty của mình.
Công ty Thép Dana Ý tiền thân của nó năm 2007 là công ty Thành Lợi có địa chỉ ở khu công nghiệp Thanh Vinh, thành phố Đà Nẵng. Theo bản kê khai tài sản, năm 2007 khi còn giữ chức trưởng ban quản lý các  khu công nghiệp và chế xuất Đà Nẵng, Huỳnh Đức Thơ đã ép công ty này cho mình số cổ phần trị giá 500 triệu. Sau đó đổi tên thành Dana Ý và công ty này nhờ Thơ đã có những doanh thu vượt bậc kinh khủng và những hợp đồng cung cấp cho những công trình lớn một cách dễ dàng. Hiện nay số vốn điều lệ của công ty Dana Ý lên đến hàng trăm tỷ và lọt vào tốp 500 công ty hàng đầu ở Việt Nam.
 Dưới đây là bản kê khai tài sản do chính tay Huỳnh Đức Thơ khai và ký, cho thấy bằng chứng Thơ có cổ phần ở công ty Dana Ý từ năm 2007 và ở 4 công ty khác.
Thử hỏi dân chúng có niềm tin gì về một cán bộ cao cấp của đảng như Huỳnh Đức Thơ, lúc làm quản lý khu công nghiệp thì chung vốn với doanh nghiệp mình quản lý. Khi làm sở kế hoạch đầu tư thì giành hết thị phần thép cho công ty mình, lúc làm đến chủ tịch thành phố ép cả nhà đầu tư nước ngoài phải nhận công ty mình là nhà cung cấp.
 Ép các nhà đầu tư trong nước lẫn nước ngoài để trục lợi. Đến Hoàng Anh Gia Lai còn không chịu được mức giá mà Thơ đòi, đã đành phải bán khu đất vàng ven sông Hàn cho Quốc Cường Gia Lai. Mẹ con nhà Loan Mén, Cường Đô La tưởng dễ ăn nhảy vào mua. Sau đó nghe Thơ phát giá chung chi 10 lô đất khi chuyển đổi sang đất phân lô  đành vội vã rao bán lại vì không chịu đựng được giá lót tay chát chúa như thế. Báo chí có đưa tin vụ mua bán vội vã đầy khó hiểu này, nhưng không biết nguyên nhân thực chất vì sao khiến cách doanh nghiệp này bán như bỏ chạy.
 Đà Nẵng đang có một vị quan chức liêm khiết, vì dân. Hay đang có một tên quan sâu mọt đang lũng đoạn kiếm tiền để tiếp tục mua thêm chức tước leo cao hơn nữa, để rồi lũng đoạn cả đất nước. Cứ để cho Thơ tiếp tục con đường cướp bóc lấy tiền mua chức, vài năm nữa sẽ có

Chỉ có sói mới không bị tế thần – phần 3

Thứ Ba, 14 tháng 3, 2017
Nguoibuongio

Trước khi tiếp tục về chủ tịch uỷ ban nhân dân Đà Nẵng Huỳnh Đức Thơ, xin có vài lời.

Ở vị thế của mình, tôi rất khó xử mỗi khi nhận được thông tin từ các bạn ẩn danh. Không bao giờ tôi hỏi các bạn là ai, đấy là nguyên tắc vỡ lòng của giới giang hồ. Tin tức như món hàng, tôi cần hàng và bạn có. Bạn đưa tôi, tôi kiểm tra thấy ok sẽ viết thành bài. Xong đường ai nấy đi.

Việc kiểm tra thông tin như thế không dễ dàng, tôi phải nói các bạn là ngàn lần không dễ dàng. Có những tin tưởng như đúng, kiểm tra bằng nhiều cách, cuối cùng lại là tin không đúng. Mỗi lần như thế ý tưởng viết bài đã xong, lại đành phải bỏ. Nhưng dù thế không bao giờ tôi kiểm tra về những người ẩn danh đã đưa tin cho tôi qua nhiều hình thức.
Mỗi một thông tin thành bài viết đưa ra, có bao nhiêu mưu đồ, toan tính đằng sau. Chính vì thế mà ngay cả khi bản thân tôi là người công khai đưa tin cũng sẽ bị dư luận đánh giá có mục đích gì , phe nhóm gì, tay sai của ai…đó là hệ quả tất nhiên. Cũng như những người đi biểu tình bị nói rằng ra đó để khoe hình ảnh, xin tài trợ. Những người không đi biểu tình thì bị nói là núp lùm, trùm chăn hô xung phong. Chẳng thế nào mà ngăn được thiên hạ không nghĩ, trừ khi không làm gì, hay tốt nhất là nói ba phải hùa theo dư luận.
Nhưng tôi không phải là người như thế, đi từ ngõ Phất Lộc đến Weimar có thể là kẻ bất tài, nhưng không bao giờ là nhát gan, để đến nỗi đời nói sao mà sợ phải nghe theo. Dù đó có là may mắn đi nữa , cũng phải có bản lĩnh của mình. Như kẻ trúng số trước tiên phải có gan mua xổ số đã.
Bạn có tin không ? Có lúc chính những kẻ quan chức là kẻ đưa thông tin để bạn chửi hắn.
Các bạn sẽ thấy vô lý phải không.? Nó hoàn toàn có lý nếu như bạn hiểu rõ về chế độ này.
Bản chất kiêu ngạo của chế độ cộng sản ai cũng hiểu, người ta nói đúng cũng không bao giờ nghe. Nhất là những người mang tiêng bất đồng chính kiến với chế độ.
Bởi thế những tên quan chức cáo già, đánh hơi thấy vụ việc của mình đang sắp bị cấp dưới hay đồng bọn tố cáo, hắn bè đưa tin ra ngoài cho đám gọi là phản động chửi hắn. Hắn chỉ đưa những tài liệu mà hắn chắc chắn biết đối thủ của hắn sẽ đưa ra khiếu nại trong nội bộ.
 Khi bên ngoài rầm lên về ngôi biệt thự ở đường Y của hắn, hắn bèn khóc lóc lu loa rằng bị phản động đánh phá, bị thế lực thù địch tấn công vào cán bộ của đảng. Bài này đã khiến khối kẻ quan chức thoát nạn, như vụ phó giám đốc sở bẻ hoa dùng bài này vu cho thế lực thù địch tấn công.
 Động đến điểm này, hầu như lãnh đạo cấp cao cộng sản đều khó xử khi nhận hồ sơ tố cáo hắn từ dưới lên. Xử hắn thì hoá ra đảng ta mất uy, phải bị áp lực của bọn phản động tung tin. Giờ xử thế hoá ra tạo tiền lệ là chạy theo lời bọn phản động đồn sao. Không, nhất quyết không. Dù bọn phản động có đúng mười mươi đi nữa thì cũng không thể xử đồng chí của mình, như thế tổn thương tính kiêu ngạo của những người cộng sản.
 Bây giờ các bạn đã hiểu, vì sao có những kẻ bị dư luận, nhân dân tố cáo quanh năm mà chẳng làm sao cả. Nhân dân, dư luận càng nói thì chúng lại càng vững thêm. Vì sự vững vàng của chúng chính là thể hiện sự vững mạnh của đảng trước dư luận.
 Chỉ có khi những kẻ cấp trên muốn thay cấp dưới, mới lệnh cho báo chí vạch tội cấp dưới để xử, một công đôi việc, vừa dẹp được tên cấp dưới ngứa mắt, vừa được lòng dư luận. Nhưng những vụ như thế thì báo chí có thông tin vào cuộc, không cần phải đưa ra ngoài cho bọn phản động thêu dệt.
 Thế nên mỗi khi đưa ra một bài viết về quan chức chế độ, nhiều bạn hỏi. Viết thế này có lợi cho phe kia, phe này đúng không.?
Thật tình khó mà biết được lợi cho phe nào. Khi bạn là phản động, bạn càng chỉ trích quan chức nào quan chức đó lại càng vững vàng và lên chức. Bài học xương máu này tôi học được từ vụ Đỗ Hữu Ca tướng giám đốc công an HP, khi xảy ra vụ Đoàn Văn Vươn. Tôi và nhiều người chỉ trích hắn rất nhiều, nóng cả mạng xã hội. Nhưng rồi tôi nhận ra rằng, cướp đất là chính sách của chế độ, nếu đảng xử Đỗ Hữu Ca khác nào đảng nhận chính sách mình sai lầm. Kiểu gì đảng cũng phải bênh Ca tức bênh chính sách của mình. Lúc đó tôi ai oán thốt có khi ít thời gian nữa Ca còn được phong thêm hàm. Thật cay đắng, y rằng chỉ năm sau Đỗ Hữu Ca được thêm một ngôi sao trên cầu áo.
 Đời trớ trêu, khi đã là phản động thì bạn bênh ai, khen cái gì thì đảng xử lý trấn áp cái đó. Bạn chỉ trích cái gì, đảng lại bảo vệ cái đó.
 Có lẽ lần này Huỳnh Đức Thơ chủ tịch Đà Nẵng cũng không bị rụng một cọng lông chân. Các báo chí đưa tin về Thơ nội dung chỉ sơ sài, những thông tin mà Thơ đã kê khai và có biện pháp phòng bị sẵn.
Chắc nhiều bạn biết trong bóng đá có thế trận phòng thủ, phản công. Chính trường cũng vậy, có lúc đưa tin cho báo chí, dư luận đánh mình để tìm cơ hội phản công lại ghi bàn thắng. Đừng nghĩ vội rằng Huỳnh Đức Thơ đang bị ai tấn công, có khi chính y đang chuẩn bị một cuộc chơi lớn hơn để vào trung ương và đi xa hơn. Y muốn lần này dọn sạch dư luận về y cho xong.
 Huỳnh Đức Thơ mới là kẻ có vấn đề bổ nhiệm đáng phải xem xét nhất, trong vòng chưa đầy 9 tháng y nhảy từ giám đốc sở lên phó chủ tịch, rồi chủ tịch thành phố. Lên chức trong bộ máy hành chính, cả ở trong đảng. Đà Nẵng chỉ quy định 15 uỷ viên thường vụ, lúc này một vị trí uỷ viên thường vụ đã được dành cho chỉ huy trưởng quân sự Đà Nẵng, nhưng Trần Thọ đã đưa Thơ vào để thành thế đã rồi. Sau đó Đà Nẵng đành phải nới rông phá quy định để đưa vị chỉ huy trưởng kia vào thành 16 uỷ viên thường vụ.
 Tại sao Thơ 4 năm giữ chức giám đốc sở kế hoạch đầu tư, bỗng nhiên chỉ 9 tháng thành chủ tịch thành phố nhất là toàn qua phiên họp bất thường do Trần Thọ, một kẻ sắp về hưu đứng ra tổ chức. Trường hợp bổ nhiệm Thơ như thế không bị ai nói đến, thế mà những trường hợp nhỏ như Vũ Minh Hoàng ở ban chỉ đạo Tây Nam Bộ lại được báo chí rùm beng?
 Nếu như Huỳnh Đức Thơ chạy chức tước, ăn chặn những doanh nghiệp trong nước, tống tiền các doanh nghiệp nước ngoài…tất cả đều quá quen thuộc ở bất cứ quan chức nào, nói ra cũng nhàm.

Nhưng một mình y chưa đủ, y còn để vợ bé của mình là Lê Thị Mỹ Hạnh sinh năm 1976 trú tại quận Ngũ Hành Sơn lúc Thơ làm chủ tịch ở đây.

 Chuyện quan chức bồ nhí, con riêng là chuyện thường ngày, chỉ thị 05 của ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng về các cán bộ học tập đạo đức HCM  cũng chỉ là hình thức ông dùng tiêu diệt đối thủ. Chứ với những người như Thơ thì cái chỉ thị 05 ấy chỉ là bùa dán đít mèo.
 Nếu Lê Thị Mỹ Hanj vợ bé của Thơ cùng Thơ có con riêng,  nhận chu cấp từ ông chủ tịch tỉnh tháng trăm triệu và sống ung dung không tham vọng, có lẽ cũng không nhắc đến cô ta làm gì. Đời người phụ nữ như giọt mưa sa, hạt vào gác tía hạt ra ngoài đồng.  Có người lận đận vài đời chồng, có người số làm thê thiếp, vợ lẽ. So với nghị quyết 05 học tập ông HCM thì sai, đạo đức cán bộ cách  mạng thì sai, chứ về tình người cũng châm chước. Thân phận đàn bà nhọc nhằn, may rủi cũng là số mỗi người.
 Nhưng Lê Thị Mỹ Hạnh không cam lòng là người phụ nữ muốn yên ấm với số phận đã khá hơn nhiều người phụ nữa khác. Lê Thị Mỹ Hạnh  còn muốn làm bà trùm bất động sản khi có gã chồng hờ lãnh chúa một vùng như Huỳnh Đức Thơ đầy quyền lực.
 Lòng tham quá mức đã khiến Hạnh thành một trùm bất động sản, chiếm đoạt được nhiều biệt thự đẹp ở Đà Nẵng.  Chỉ là một vợ lẽ mà những nhà đầu tư lớn muốn vào Đà Nẵng phải khúm núm, sun xoe tìm đến chị Hạnh nhờ chị giải quyết. Chị thành một bà trùm đầy quyền lực.

Nguyễn Lân từ một gã lái xe ta xi, nhanh chóng trở thành một nhà thầu xây dựng có tiếng ở Đà Nẵng nhờ hơi có quan biết vợ bé Huỳnh Đức Thơ. Cáo dựa oai hùm tha hồ kiếm chác, Lân đã bày tỏ mối dây quan hệ của mình với  Lê Thị Ngọc Hải, sinh năm 1968 đã ly dị chồng. Ngọc Hải là một bà trùm phân phối hàng Canon đã đánh hơi thấy cầu làm ăn mà Lân khơi ra. Cả hai nhanh chóng tạo thành căp bồ bịch làm ăn bất chính,  người đầu tư tiền, người đi cướp việc. Liệu ai ngờ được đằng sau vẻ doanh nhân hào nhoáng yêu kiều mà báo chí ca ngợi về Lê Thị Ngọc Hải, lại chính là một kẻ tham lam, xảo quyệt trong đường dây lợi ích, tiền tình chồng chéo.

 Thăng tiến chạy chọt, tài sản bất minh, tống tiền doanh nghiệp, vợ lẽ con riêng, gây dựng phe nhóm …tội của Huỳnh Đức Thơ chất cao như núi, phải còn vài phần nữa mới kể hết tội về y cùng những vòi bạch tuộc của y trên đất Đà Nẵng, thành phố lớn thứ ba của đất nước. Còn những quan hệ nhằng nhịt của y với đương kim thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, tất cả sẽ được nói dần ở những phần sau.
 Liệu ông Nguyễn Phú Trọng có can đảm vượt qua chính mình, khẳng định rằng ông là người công minh, ai có tội đều bị xử lý, không phải là người tư thù nhỏ nhen, đánh người này và bỏ qua người kia hay không. Hãy chờ xem ông Trọng xử lý Huỳnh Đức Thơ, như giải một bài toán để cho thiên hạ thấy ông là người liêm chính, công bằng, khách quan.

Bình luận về bài viết này